Đó là những gì bên trong bạn, không phải là một thứ gì khác mà là chính điều đó thúc đẩy. Bạn làm điều đó chỉ vì bạn muốn và bạn thực sự suy nghĩ về nó. Thật ra, cuộc sống không ít ai có thể sống đúng với những gì bên trong bản thân mình. Đến lúc nhận ra thì có thể đã quá muộn. Nhưng sự muộn màng không bao giờ là sai lầm và hối tiếc. Bạn có nhớ trong cuộc chạy đua chứ. Có thể bạn là người đến đích cuối cùng nhưng bạn đã tới đích. Đó mới là điều quan trọng.
Cà phê đối với anh ta cũng như vậy, thi thoảng, anh ta nghĩ anh ta có thể bỏ mặc tất cả để trở thành một barista thực sự... Tuy nhiên, công việc hằng ngày cứ cuốn đi cùng với trách nhiệm với bản thân với gia đình thì chỉ còn lại niềm đam mê và thích thú như một ngọn lửa âm ỉ cháy cho đến lúc nó được tiếp thêm nhiên liệu và bùng lên một cách mạnh mẽ.
Thi thoảng, có một sự so sánh giữa việc làm hằng ngày với những điều thích thú mà ta đặt cả trọng tâm vào nó. Đó là những suy nghĩ thế mà lại chưa có thời gian để thực hiện thì thôi ta tạm gác lại và chờ thời gian vậy. Cho đến khi sự thành công nó tới, hay điều đó, việc làm đó, hành động đó được diễn ra một cách hoàn hảo nhất như trái tim và linh hồn ấp ủ.
Khi đó, người ấy có thể nhắm mắt lại cũng hình dung ra được mọi thứ sẽ phải diễn ra theo cách như thế nào. Ý muốn nói là việc pha cà phê ấy! Nó ít khi bị sai sót mà có khi sai sót lại là một sự sáng tạo mới. Tất nhiên, những gì cơ bản nhất từ nguyên liệu, công cụ, pha chế, khéo léo, kiên nhẫn... cũng phải biết rất rõ thì mới làm được. Có nghĩa là pha một tách cappuccino tuyệt vời và hơn thế nữa!


airplanemode_active