- Lúc nào anh cũng như vậy à
- Có những lúc buồn thì nói có ai hiểu đâu em
- Em có biết lúc nào anh buồn đâu
- Có những nỗi buồn chỉ cười trừ thôi
- Buồn sao cười được…
- Khi nào anh vui anh sẽ khóc
     Em sẽ chẳng bao giờ hiểu được đâu. Anh không phải giống như người này người kia. Một cuộc sống không giống ai. Mà cần gì phải giống ai chứ. Mọi người thích khác biệt mà. Họ thích cái mà họ là duy nhất. Bộ quần áo mà họ mang trên người.
     Ok! Phải đẹp! Vâng! Phải như người mẫu! Nhưng nó phải là duy nhất. Anh sẽ chẳng bao giờ có những điều đó. Anh chỉ có em với tất cả những gì mà anh có…
     Bàn tay nhẹ lướt trên bàn phím theo điệu nhạc. Theo nhịp tâm hồn anh đồng điệu với tiếng bass. Theo cảm xúc mà anh đang phiêu. Nó như là anh đang chơi một bản nhạc thật tuyệt vời trên chiếc dương cầm vậy.
airplanemode_active